Trai lớn về rồi, cuối tuần đã có buổi đi chơi với 2 con, mệt, đau đầu & cực kỳ thèm ngủ nhưng rất rất vui. Trai không bệnh, chỉ là chậm hơn mọi người thôi. Mong là con không cộc tính, chịu khó tập nói xíu là ổn. Hai bệnh, a Hai cũng bệnh. Người không khám thì thôi chứ khám là ra bao nhiêu bệnh.
Nhìn hai con ngủ trong tay mẹ, Tư cũng thèm, thèm được như hồi nhỏ rồi đôi khi lại thèm được bên 2 con như vậy, vai trò là mẹ như 2 đứa hay gọi “mẹ Tư”.
Là bản năng chăng? Có lẽ đây là điều mà Má vẫn muốn nói tới mỗi khi nó nói “con không lấy chồng” =]] =]]
======
Tối về coi hình, phim quay 2 con lại rồi ngồi khóc ngon lành. Tâm trạng tụt 1 cái vèo, vợ chú Đơn lại ghé thăm. Ngẫm rồi nghĩ, bản thân đang làm gì? Chuyện đi qua, cứ mãi một vấn đề, thời gian đếm đủ 1 bàn tay với đơn vị là năm, vậy mong chờ gì?
Một cuốn sách, đọc đi đọc lại sẽ thấy nhiều điểm thú vị khác nhau, đồng ý, nhưng sẽ không thể lướt qua những lỗi bản in trong đó…Chẳng thay đổi được gì, mãi nằm đó, dòng đó, trang đó.
=======
Đã mua vé xem kịch, lần đầu và còn là vở kinh điển. Có chút háo hức chờ đợi.
=======
Đối mặt tuần mới bận rộn với tâm trạng tệ thế này thì không ổn chút nào. Cố lên tôi ơi…
“Con tim ngoan ơi, ngày mai mưa thôi rơi ”
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ngay-Mai-Mua-Thoi-Roi-Cam-Ly-Van-Quang-Long/IWZAAZOC.html